Tâm lý thù ghét người giàu bắt nguồn từ đâu?
Định luật bảo toàn năng lượng phát biểu rằng:
Năng lượng không tự nhiên sinh ra cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác hoặc truyền từ dạng này sang dạng khác.
Trong quá khứ, khi con người chưa đi ra khỏi Trái đất sẽ có một sự lo sợ rằng sự giàu có của người khác sẽ khiến mình nghèo đi. Của cải sẽ chỉ tập trung vào một số ít những người mưu mô xảo quyệt. Từ đó gây nên tâm lý thù ghét những người giàu có và thành công. Bởi vì những người nghèo và những kẻ thất bại tin rằng những người giàu có và thành công đó đã lấy đi khả năng giàu có và thành công của họ.
Trong mục số 8 Thư bàn giao tuần 23 của 24 Bài Học Thần Kỳ Nhất Thế Giới nói rằng:
Sở dĩ nhà tài phiệt nhận được nhiều là bởi vì anh ta cho đi nhiều; anh ta tư duy; anh ta không phải là người để người khác suy nghĩ thay cho mình. Anh ta muốn biết làm thế nào để đạt được kết quả, và khi bạn chỉ cho anh ta cách làm, anh ta sẽ cung cấp phương tiện thực hiện để hàng trăm hoặc hàng nghìn người có thể cùng được hưởng lợi. Và mức độ thành công của anh ta sẽ tương ứng tỉ lệ với mức độ thành công của những người đó. Morgan, Rockefeller, Carnegie và những người khác không trở nên giàu có bởi vì họ lấy tiền của người khác. Ngược lại, chính vì nhờ kiếm tiền cho người khác mà họ trở thành những người giàu có nhất ở quốc gia giàu có nhất thế giới này.
Mọi sự giành giật mà không có sự chấp thuận từ người khác đều sẽ phải trả giá. Bởi vì tất cả con dân – mọi sinh vật trên trái đất này, hay trong vũ trụ này đều là dòng dõi của Đấng toàn năng. Và sự công bình của Ngài sẽ không để cho bất cứ đứa con nào phải chịu thiệt. Vũ trụ toàn năng không rao giảng đạo lý, mà dùng sức mạnh của mình để điều chỉnh bất cứ sinh mệnh nào đi sai đường.
Nhưng sự trả giá của kẻ giành giật đó có thể sẽ không trở lại với người bị giành mất. Vậy những người yếu thế cả đời phải chịu thiệt thòi ư? Vâng, những nạn nhân sẽ luôn là nạn nhân, “Một bàn tay yếu đuối chỉ có thể dùng để lau nước mắt”.
Vậy thì Luật công bình của đấng toàn năng hiện hữu ở đâu?
Trong mục số 9 thư bàn giao tuần 23 của 24 Bài Học Thần Kỳ Nhất Thế Giới nói rằng:
Người bình thường hoàn toàn không biết đến tư duy sâu sắc. Anh ta chấp nhận ý tưởng của người khác và lặp lại chúng giống như một con vẹt. Chúng ta có thể dễ dàng quan sát thấy điều này khi chúng ta hiểu ra rằng phương pháp được sử dụng để tạo dư luận và hình thành thái độ ngoan ngoãn này ở đại bộ phận dân chúng – tức là những người dường như hoàn toàn tự nguyện để cho một số ít người suy nghĩ thay họ – chính là điều đã cho phép một số ít người ở rất nhiều quốc gia chiếm đoạt mọi con đường dẫn đến sức mạnh và bắt hàng triệu người phải phục tùng họ.
Nếu chúng ta vẫn sống với tâm lý nạn nhân, vẫn để cho người khác suy nghĩ và quyết định thay mình. Đó là sự chấp thuận trong vô thức. Không phải bởi những kẻ thống trị khôn ngoan, mà do sự lười biếng của chính chúng ta. Khi đó chúng ta sẽ không thể đòi hỏi sự công bình nơi Đấng toàn năng được nữa.
Định luật bảo toàn năng lượng một lần nữa hiện diện ở đây. Vũ trụ toàn năng không dựa trên mong cầu của chúng ta để trao tặng, mà dựa trên nhu cầu thực tế để cung cấp cho chúng ta nguồn lực phù hợp.
Nhu cầu thực tế hoàn toàn khác biệt với mong cầu của chúng ta. Bất người nào khởi lên ý định xây dựng, Vũ trụ toàn năng sẽ bắt đầu chu cấp nguồn lực cho người đó để anh ta thực hiện. Nhưng khi chúng ta vừa nhận được sự chu cấp này lại sử dụng sai mục đích ban đầu, thế là dòng chảy ngừng lại và sự hư hoại bắt đầu tìm đến.
Những người được chu cấp cho sức khỏe lại không dùng nó để lao động tạo phước cho đời, lại đam mê dục lạc làm hao mòn tinh khí, dần dần sức khỏe cạn kiệt và bệnh tật tìm đến. Những người được chu cấp cho tiền bạc của cải lại không dùng vào những việc có ích xây dựng cho đời, lại phung phí tiền của ăn chơi hưởng lạc chốn xa hoa. Những người được chu cấp tình yêu thương lại sinh ra kiêu mạn mà hư hỏng.
Thất bại, đau khổ, tù tội, bệnh tật… là kết quả cho sự hư hỏng từ những cuộc chơi trác táng, và sự lãng phí nguồn lực từ Vũ trụ toàn năng.
Học cách kiểm soát Sự Phong phú của Vũ trụ toàn năng
Vũ trụ rộng lớn bao la đến mức những thấu kính viễn vọng hiện đại nhất thế giới dù đã nhìn xa đến 28 tỷ năm ánh sáng cũng chưa thể thấy điểm cuối. Hàng triệu tỷ ngôi sao to lớn gấp hàng trăm ngàn lần Trái đất của chúng ta. Hàng ngàn hệ ngân hà rộng lớn gấp hàng tỷ lần hệ mặt trời mà chúng ta đang sống. Tất cả vẫn đang hiện hữu xung quanh chúng ta trong thế giới vật chất.
Những điều này nếu nói hàng ngàn năm trước sẽ là hoang đường, nhưng bằng các phương pháp khoa học đã giúp con người mở rộng vũ trụ quan của mình. Vậy những quan niệm xưa cũ liệu có còn đúng với cuộc sống hiện nay hay không? Đó là một dấu hỏi lớn. Để tâm trí sáng tạo có cơ hội phát triển, chúng ta phải mở rộng thế giới quan – Vũ trụ quan của mình.
Vũ trụ bao la rộng lớn như vậy lại thiếu chỗ cho một sinh mệnh nhỏ bé này sao? Nếu chúng ta vẫn chê thành phố chật chội đông đúc, hãy trở về nông thôn đi, hãy lên rừng, lên bản đi, sang thăm các bản làng Châu phi, Châu Úc đi. Bất cư nơi nào bạn muốn đều có thể ở lại và xây dựng ý tưởng của mình. Nhưng Vũ trụ Toàn năng sẽ không dung chứa những kẻ lười biếng chỉ biết đòi hỏi tiện nghi cá nhân mà không chịu tư duy, không chịu hành động.
Vũ trụ phong phú và phóng khoáng đến nỗi, bất cứ ai yêu cầu điều gì đều được như ý nếu họ quyết tâm xây dựng nó. Ban đầu mọi người nghĩ rằng Bill Gate sẽ mãi là người giàu nhất thế giới với khối tài sản hơn 50 tỷ đô la, nhưng rồi Jeff Bezos của Amazon xuất hiện với khối tài sản lên tới hàng trăm tỷ đô, rồi hàng loạt tỷ phú khác liên tục đổi ngôi với khối tài sản ngày càng tăng mạnh.
Vũ trụ phong phú đến nỗi tưởng như sau thời kỳ của Lão tử hay Socrates lại có hàng trăm ngàn triết gia vĩ đại khác ra đời. Tưởng như cả thế giới chỉ có một Ông Phật Thích Ca giác ngộ, nhưng vô vàn vị phật khác đã giác ngộ trước đó và cả sau này. Tưởng như chỉ có một thiên tài sáng tạo là Nikola Tesla, nhưng hàng trăm ngàn người khác vẫn đang ngày đêm sáng tạo ra hàng tỷ thứ tiện nghi cho con người,…
Vũ trụ phong phú đến nỗi nếu dùng tâm trí và ngôn từ của chúng ta để phát xét hãy diễn tả nó, giống như cầm một cây nến mà muốn soi sáng cả Vũ trụ này.
Vậy tại sao tôi vẫn nghèo – vẫn cô đơn và thất bại?
Bạn sẽ bất khả chiến bại với điều kiện các đối tượng và mục đích của bạn mang tính xây dựng và hài hòa với nguyên tắc sáng tạo của vũ trụ.